Ký sự check hàng mấy em gái gọi non của thánh địt nhật bản

Em kia rồi. Im lặng. Một đóa hoa quỳnh từ từ nở rộ, rạng rỡ. Càng gần nhà, xe càng chậm. Hít một hơi như muốn lưu giữ những mùi vị quen thuộc này, mùi vị mà ngày mai tôi biết rằng có thể chẳng thể gặp được nữa. Đổ đầy chậu nước, tôi ngồi xuống, cầm tàu lá dong, cũng rửa. Cái áo cánh hoa tím cộc tay, hớn lên, một vùng trắng ngọt ngào, phẳng phiu. Chiều 24 Tết, chẳng có việc gì làm. Nổ xe máy, tôi phới phới được chia sẻ, được khoe những nét vẽ trong bức tranh tương lai của mình. Tôi im lặng, tâm trí tôi đã đặt hết trên tàu lá dong xanh. Em lại vít đầu tôi xuống và lại cuốn lấy môi tôi, hàm răng mở ra, cái lưỡi ướt át đưa sang như muốn nếm náp hết hương vị của tình yêu. Và hình như tôi cảm thấy có tiếng va chạm mạnh, và tiếng bước chân chạy. Tôi bắt đầu thêm những câu pha trò, gửi những lời tán tỉnh. Và tôi cảm giác em cũng vậy, màu hồng bắt đầu lan dần từ cổ, lên má, môi em mím lại đầu cúi thấp hơn. Nước trong vắt, lá dong xanh, tay em trắng. Nó không có nhà, tôi lấy hết dũng khí sang nhà em, và tự nhủ nếu có gì thì nói tôi gửi cây thuốc. Chúng tôi đã nói chuyện nhiều hơn. Và tôi chỉ nhớ thêm em là em họ bạn thằng bạn, nhà sát vách. Chiều 24 Tết, chẳng có việc gì làm. Hoa đào, hoa lay ơn, hoa bướm, hoa đồng tiền … đua nhau khoe sắc như cố chào mời mùa xuân đến nhanh. Tôi đoán chúng hẳn rấn chán và xà vào quán cà phê nào đó. Khi đến nhà thằng bạn, anh họ của em, mới biết em vẫn phải đi làm và phải qua trưa mới đi được.